Chúa Nhật 19 Thường Niên B

Lời Chúa: Lời Chúa: 1 V 19, 4-8; Ep 4, 30 - 5, 2 ; Ga 6, 41-51
Tác giả: Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Bấm vào đây đọc Lời Chúa tiếng Anh

Khi ấy, Người Do-thái liền xầm xì phản đối, bởi vì Đức Giê-su đã nói: "Tôi là bánh từ trời xuống." Họ nói: "Ông này chẳng phải là ông Giê-su, con ông Giu-se đó sao? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói: "Tôi từ trời xuống? "
Đức Giê-su bảo họ: "Các ông đừng có xầm xì với nhau! Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi. Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha.Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời.48 Tôi là bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống."
 
Bài giảng Chúa Nhật 19 Thường Niên B

Tải file tại đây: Bài giảng Thánh lễ Chúa Nhật 19 Thường Niên B

Suy niệm: 

Cơn cám dỗ buông xuôi

Chuyện Êlia bỏ trốn vào hoang địa thật có ý nghĩa và rất gần gũi với chúng ta.

Êlia là một tiên tri lớn của Cựu ước. Có lẽ chỉ đứng sau Môisê và thường được các sách Tin Mừng nhắc đến cùng với Môisê. Vị tiên tri này đầy nhiệt tình và giàu nghị lực. Ông đại giảng dạy, khuyến khích, nâng đỡ dân chúng, truyền cho mọi người lửa nhiệt tình của mình, mệt mỏi, lẩn trốn, muốn buông xuôi tất cả. Chán ngán sự đời, ông trốn vào sa mạc, chỉ mong được thần chết đến giải thoát. ông lăn ra ngủ dưới gốc cây cho quên hết mọi ưu phiền.

Trong cuộc sống nhiều lúc chính chúng ta cũng làm vào tình trạng khủng hoảng như Êlia. Chúng ta cũng cảm thấy mệt mỏi, chán nản hầu như thất vọng. Đó là một cơn cám dỗ có thể xảy ra cho hết mọi người, kể cả những người vững vàng, nhiệt tình nhất.

Hãy chỗi dậy

Nhưng cuộc chạy trốn của Êlia đã không kết thúc như ông nghĩ. Thiên Chúa đã không bỏ mặc ông trong tình trạng bi đát đó. Hai lần Ngài cho đem lương thực để cho ông ăn và giục lên đường: "Hãy chỗi dậy mà ăn vì đường phải di còn xa”.
Êlia dậy ăn và được hồi sức. Các ý nghĩ đen tối bỗng tan biến, ông được đổi mới. Chẳng những ông hăng hái lên đường mà còn đủ sức vượt qua sa mạc suốt bốn mươi ngày đểm. Sau cùng ông đã tới núi Horeb (còn có tên là Sinai) là nơi Thiên Chúa ngự và là nơi xưa kia Ngài đã giao ước với Môisê. Êlia đã lên đường, đi hết đường và sau cùng đã được gặp Chúa.

Hành trình của tín hữu

Cuộc đời tín hữu cũng là một hành trình mà mỗi người phải theo đuổi đến cùng. Hành trình đó có lúc khó có lúc dễ. Có lúc mọi sự trôi chảy êm xuôi, thuận lợi, hoặc ít nhất cũng không có gì làm phải bận tâm. Nhưng cũng có những ngày sóng gió, làm vào cảnh khủng hoảng. Mọi cái bỗng trở nên rối ren, phức tạp, càng gỡ càng thấy rối. Mình cảm thấy bất lực, kiệt sức, hầu như thất vọng.

Những lúc đó Thiên Chúa cũng đến thúc giục chúng ta lên đường. Ngài cũng ban cho chúng ta lương thực thiêng liêng là sự kiên trì, lòng cậy trông, nghị lực thiêng liêng. Ngài cũng bảo chúng ta:”Hãy chỗi dậy mà ăn vì đường phải đi còn xa. Nhưng xa cũng phải đi, không thế bỏ cuộc, đi mãi tới núi Horeb.
Núi Horeb của chúng ta là Thiên Chúa. Cuộc đời chúng ta phải hướng về Thiên Chúa và sau cùng phải kết thúc bằng cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa. Đời Kitô hữu là một cuộc đời "định hướng", lòng luôn qui về Thiên Chúa và là một cuộc đời có "chủ đích". Thiếu định hướng và sai chủ đích mới bị thất bại, chứ không phải khó khăn làm cho thất bại.

Của ăn đường

Thánh Gioan nói tới một thứ lương thực cần cho người phải đi đường xa nhưng lại mệt mỏi. Đó là Bánh Hằng Sống.
Bánh Êlia nhận được dầu sao cũng chỉ là một thứ bánh vật chất, ăn cho đỡ đói một thời gian. Còn bánh được ban cho người tín hữu trong Thánh Thế là chính Thân mình của Chúa Kitô. Ngài là nguồn mạch sự sống, là chính sự sống vĩnh cửu. Chia sẻ Mình Máu Ngài trong Thánh Thế là nhận được sự sống thần linh hôm nay và nhận được bảo chứng sự sống vô tận mai sau.

Mình Máu Chúa Giêsu là của ăn đường. Ngài mời gọi những ai muốn đi tới cùng cuộc hành trình của mình, nhưng lại tự cảm thấy không đủ sức, sợ kiệt sức giữa đường, hãy đến lãnh nhận của ăn đường đó.

Trong mỗi cuộc tập họp quanh Bàn thánh của chúng ta, Chúa Giêsu cũng lại bảo mỗi người chúng ta: "Hãy chỗi dậy mà ăn vì đường phải đi còn xa”
Ăn rồi lên đường và đi cho tới cùng.

Bài Ðọc I: 1 V 19, 4-8

"Nhờ sức của nuôi ấy, ông mới đi tới núi của Thiên Chúa".

Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, Êlia đi một ngày đàng vào trong hoang địa. Khi đến nơi kia, và ngồi dưới gốc cây tùng, ông xin được chết mà rằng: "Lạy Chúa, đã đủ rồi, xin cất mạng sống con đi: vì con chẳng hơn gì các tổ phụ con". Rồi ông nằm ngủ dưới bóng cây tùng. Và đây Thiên Thần Chúa đánh thức ông và bảo rằng: "Hãy chỗi dậy mà ăn". Ông nhìn thấy gần đầu ông có chiếc bánh lùi và một bình nước: ông ăn uống, rồi ngủ lại. Thiên Thần Chúa trở lại đánh thức ông lần thứ hai và bảo: "Hãy chỗi dậy mà ăn: vì đường ngươi phải đi còn xa". Ông liền chỗi dậy ăn uống, và nhờ sức của nuôi ấy, ông đi bốn mươi ngày bốn mươi đêm mới tới Horeb, núi của Thiên Chúa.

Bài Ðọc II: Ep 4, 30 - 5, 2

"Anh em hãy sống trong tình thương, như Ðức Kitô đã sống".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.

Anh em thân mến, anh em chớ làm phiền hà Thánh Thần của Thiên Chúa, vì trong Người, anh em được ghi ấn tín để chờ đợi ngày cứu chuộc đến. Anh em hãy loại ra khỏi anh em mọi thứ gay gắt, tức giận, nóng nảy, dức lác, chửi rủa, cùng mọi thứ độc ác. Anh em hãy ăn ở hiền hậu với nhau, hãy thương xót và tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Ðức Kitô. Vậy anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, như con cái rất yêu dấu của Người: hãy sống trong tình thương, như Ðức Kitô đã yêu thương chúng ta và phó Mình làm của dâng và lễ tế thơm tho ngọt ngào dâng lên Thiên Chúa vì chúng ta.