Chúa nhật tuần IV Thường niên, B

Lời Chúa: Bài đọc 1: Đnl 18,15-20; Bài đọc 2: 1Cr 7,32-35; Tin Mừng: Mc 1,21-28
Tác giả: Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Bấm vào đây đọc Lời Chúa tiếng Anh

21 Đức Giê-su và các môn đệ đi vào thành Ca-phác-na-um. Ngay ngày sa-bát, Người vào hội đường giảng dạy. 22 Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư.
23 Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên 24 rằng: "Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!" 25 Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó: "Câm đi, hãy xuất khỏi người này!" 26 Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta. 27 Mọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau: "Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh!" 28 Lập tức danh tiếng Người đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Ga-li-lê.

Bài giảng Chúa nhật tuần IV Thường niên, B

Tải file tại đây: Bài giảng Thánh lễ Chúa nhật tuần IV Thường niên, B

Suy niệm: 
A. Phân tích (Hạt giống...)
 
1. Đoạn Tin mừng này mở đầu cho một đơn vị văn chương trải dài từ câu 21 đến câu 34, được gọi là “Một ngày ở Caphácnaum”, trong đó Mc liệt kê và mô tả những việc làm tiêu biểu của Chúa Giêsu trong một ngày. Việc thứ nhất là giảng dạy, việc thứ hai là trừ qủy. Đáng chú ý là Chúa Giêsu làm cả hai việc một cách rất uy quyền.
 
2. “Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư”: Khi giảng dạy, các rabbi do thái phải dựa theo truyền thống cha ông chứ không dám có ý kiến riêng; còn Chúa Giêsu thì lấy chính sứ điệp của mình ra giảng dạy, và Ngài dạy một cách xác tín trong tư cách là Đấng Messsia.
 
3. Và cũng bằng uy quyền đặc biệt ấy, Đức Giêsu làm một hành động phi thường, là buộc qủy xuất khỏi một người bị nó ám.
 
4. Phản ứng của dân chúng: “Mọi người sửng sốt và bảo nhau thế nghĩa là gì”: Họ hỏi nhau về nét mới mẻ trong lời giảng của Ngài và về uy quyền đặc biệt của Ngài trên cả tà thần. Câu hỏi này cũng tương đương với câu hỏi “Ông là ai?”, là câu hỏi sẽ được lập đi lập lại mãi trong tác phẩm.
 
B. Suy niệm (...nẩy mầm) 
 
1. Mở đầu hoạt động công khai của mình, việc đầu tiên Chúa Giêsu làm là nhằm thuyết phục người ta tin tưởng vào quyền năng của Ngài, quyền năng trong lời giảng dạy và trong hoạt động. Thái độ đầu tiên là phải có đối với Chúa Giêsu cũng là phải tin tưởng vào quyền năng của Ngài.
 
2. Nhưng tin tưởng không phải là tin suông và còn phải dám phó thác cho Ngài, đừng như câu chuyện sau:
 
Một người vô thần rất mê leo núi. Ngày khi trượt chân té ngã lăn từ đỉnh núi xuống. Nhưng may thay ông bám được một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh cao và vực thẳm. Giữa lúc chỉ còn biết chờ chết, một ý nghĩ chợt đến với ông: Tại sao không gọi Chúa đến cứu giúp. Thế là lấy hết sức lực, người vô thần la lớn: “Lạy Chúa”. Tuy nhiên bốn bề chỉ có thinh lặng và chỉ nghe được tiếng dội của người kêu van. Một lần nữa, người vô thần lại kêu xin tha thiết hơn: “Lạy Chúa, nếu qủa thật Chúa hiện hữu thì xin hãy cứu con. Con hứa sẽ tin Chúa và dạy cho những người khác cũng tin Chúa”. Sau một hồi thinh lặng, bỗng người vô thần nghe một tiếng vang dội cả vực thẳm và núi cao: “Gặp hoạn nạn thì ai cũng cầu xin như thế.” “Không, Lạy Chúa,nghìn lần không. Con không giống như những người khác. Chúa không thấy sao, con đã bắt đầu tin từ khi nghe tiếng Chúa phán. Nào bây giờ xin Chúa hãy cứu con đi, và con sẽ cao rao danh Chúa cho đến tận cùng trái đất.” Tiếng ấy trả lời:”Được lắm, Ta sẽ cứu ngươi. Vậy nếu ngươi tin thì hãy buông tay ra.” Người vô thần thất vọng thốt lên: “Buông tay ra ư, bô Chúa tưởng tôi điên sao!” (Trích “Món qùa Giáng sinh”)
 
3. Một bé trai hỏi bố:
 
- Qủy lớn hơn con không?
 
- Lớn hơn.
 
- Qủy lớn hơn bố không?
 
- Lớn hơn.
- Qủy lớn hơn Chúa Giêsu không?
 
- Không con ạ. Chúa Giêsu lớn hơn qủy.
 
Chú bé thinh lặng rồi mỉn cười: “Vậy con không sợ qủy” (Góp nhặt) 
 
Nguồn: WGPSG